Theo quy hoạch, năm 2025 Thừa Thiên Huế trở thành thành phố trực thuộc trung ương và năm 2030 là đô thị di sản đặc trưng của Việt Nam.
Ngày 31/12, Phó thủ tướng Trần Hồng Hà ký quyết định phê duyệt quy hoạch tỉnh Thừa Thiên Huế thời kỳ 2021-2030, tầm nhìn đến năm 2050. Quan điểm quy hoạch tỉnh là tổ chức không gian phát triển theo mô hình đô thị trực thuộc trung ương trên nền tảng bảo tồn, phát huy giá trị di sản cố đô và bản sắc văn hóa Huế; gắn với các hành lang Bắc – Nam và hành lang kinh tế Đông – Tây, hành lang kinh tế đô thị hướng biển và thúc đẩy liên kết nội vùng, liên kết vùng.
Để từng bước thực hiện mục tiêu, Thừa Thiên Huế sẽ phát triển kết cấu hạ tầng đồng bộ, hiện đại, đặc biệt là lĩnh vực giao thông, đô thị thông minh, phòng chống thiên tai. Môi trường đầu tư kinh doanh sẽ được cải thiện; huy động, phân bổ và sử dụng có hiệu quả mọi nguồn lực đầu tư từ các thành phần kinh tế.
Thừa Thiên Huế sẽ phát huy các tiềm năng, vị trí chiến lược – cửa ngõ của hành lang kinh tế Đông – Tây với văn hóa, lịch sử đặc sắc, trọng tâm là di sản văn hóa vật thể và phi vật thể được UNESCO công nhận cùng nguồn tài nguyên thiên nhiên đa dạng như Sông Hương Núi Ngự, đầm phá Tam Giang – Cầu Hai.
Quy hoạch tỉnh Thừa Thiên Huế xác định các khâu đột phá gồm: Phát triển hệ thống đô thị di sản kết hợp đô thị hiện đại, thông minh trên nền tảng bảo tồn và phát huy giá trị di sản; tận dụng lợi thế đô thị ven biển gắn với vị thế bốn trung tâm của vùng và cả nước với quy mô lớn, có sức cạnh tranh cao về kinh tế, thích ứng với biến đổi khí hậu.
Cùng với việc xây dựng Thừa Thiên Huế trở thành một trong những trung tâm kinh tế biển mạnh của cả nước, đẩy nhanh tăng trưởng công nghiệp chế biến, chế tạo và công nghiệp sản xuất điện từ nguồn năng lượng xanh, tỉnh cũng ưu tiên thu hút các dự án lớn sử dụng công nghệ cao, có giá trị gia tăng cao. Tài nguyên văn hóa, lịch sử, thiên nhiên cũng sẽ được chuyển hóa hữu hiệu thành động lực tăng trưởng.
Ba trung tâm đô thị
Theo quy hoạch, Thừa Thiên Huế sẽ có ba trung tâm đô thị ở trung tâm thành phố Huế, vùng Tây Bắc và vùng Đông Nam. Trong đó, đô thị TP Huế được chia thành quận phía Bắc sông Hương và quận phía Nam sông Hương, là trung tâm vùng, đô thị di sản, giữ vai trò động lực phát triển kinh tế – xã hội của tỉnh. Hương Thủy phát triển đô thị sân bay gắn với cảng hàng không quốc tế Phú Bài, các khu công nghiệp, cụm công nghiệp động lực; thị xã Hương Trà là đô thị vệ tinh.
Đô thị vùng Tây Bắc gồm Thị xã Phong Điền, huyện Quảng Điền, A Lưới, trong đó đô thị trung tâm Phong Điền gắn với cảng Điền Lộc, khu công nghiệp Phong Điền phát triển đô thị công nghiệp là động lực phía bắc của tỉnh, cửa ngõ kết nối với các tỉnh Quảng Trị, Quảng Bình và các nước thuộc tiểu vùng sông Mekong.
Đô thị vùng Đông Nam gồm huyện Phú Vang, huyện Phú Lộc, huyện Nam Đông, phát triển khu vực Chân Mây trở thành đô thị loại 3 – thành phố thông minh, hiện đại gắn với Khu kinh tế Chân Mây – Lăng Cô.
Tỉnh cũng xây dựng ba hành lang kinh tế, trong đó hành lang kinh tế Bắc – Nam gắn với quốc lộ 1 là trục chính, cao tốc Bắc Nam (Cam Lộ – La Sơn – Túy Loan), quốc lộ 49 B và đường ven biển gắn với hành lang kinh tế ven biển.
Hành lang kinh tế Đông – Tây kết nối liên thông 3 cảng biển phía Đông là Chân Mây, Thuận An, Phong Điền, với hai cửa khẩu biên giới Việt Lào ở phía Tây thông qua các quốc lộ 49, 49D, 49E, 49F; gắn đường Hồ Chí Minh kết nối các nước Lào, Myanmar, Thái Lan.
Hành lang kinh tế đô thị hướng biển và thúc đẩy liên kết vùng với Quảng Trị và thành phố Đà Nẵng có trục chính là đường ven biển, phát triển các tuyến đường tỉnh, các tuyến giao thông hiện đại như tàu điện, đường sắt tốc độ cao; kết nối thành phố Huế, thị xã Hương Thủy, Hương Trà và các đô thị ven biển.
Thừa Thiên Huế đặt mục tiêu năm 2030 có tốc độ tăng trưởng kinh tế bình quân 9 – 10%/năm, GRDP bình quân đầu người đạt 6.000 USD, tỷ lệ đô thị hóa khoảng 70%, thuộc nhóm dẫn đầu cả nước về Chỉ số năng lực cạnh tranh cấp tỉnh (PCI), Chỉ số cải cách hành chính (PAR Index)…
Võ Thạnh