Những bức tranh phong cảnh, với chất lượng siêu thực, dệt nên những câu chuyện vượt ra ngoài tầm nhìn có thể nhìn thấy được. Chúng có thể không chỉ thể hiện vẻ đẹp hoang sơ của thiên nhiên mà còn mang dấu ấn của con người – những công trình nhân tạo, những hình dáng đơn độc hoặc những đôi tình nhân quấn lấy nhau. Những kiệt tác phong cảnh được kính trọng nhất kết hợp liền mạch những yếu tố đa dạng này thành các bố cục hài hòa, chứng minh rằng trong một bức tranh duy nhất, cả một thế giới có thể mở ra, phong phú với những câu chuyện đang chờ bạn khám phá, theo chuyên trang về hội họa và nhiếp ảnh Click121.
“Cơn sóng lớn ngoài khơi Kanagawa” của Katsushika Hokusai (1831)
Là một trong những bức tranh nổi tiếng nhất của Nhật Bản, được yêu thích ngay cả ở phương Tây. Bức tranh cho thấy những con sóng lớn sắp ập vào một số ngư dân và thuyền của họ như thế nào. Ở hậu cảnh, ngọn núi Phú Sĩ nhô lên và trông giống như một ngôi sao phương bắc.
“Ngắm Thung lũng Yosemite, California” của Albert Bierstadt (1865)
Đó là bức tranh mô tả quan trọng đầu tiên của Bierstadt về Yosemite, một chủ đề mà sau này ông đã trở nên nổi tiếng. Bức tranh cho chúng ta thấy một cái nhìn thoáng qua về một trong những điểm đến đẹp nhất nước Mỹ. Dựa trên những bản phác thảo mà ông thực hiện vào năm 1863, Bierstadt đã mô tả thung lũng từ góc nhìn phía trên sông Merced, hướng về phía tây với Sentinel Rock và El Capitan lần lượt bao quanh khung cảnh ở bên phải và bên trái. Từ xa có thể thấy ngọn tháp của Middle Cathedral Rock.
“Đêm đầy sao” của Vincent Willem van Gogh (1889)
Bầu trời đêm đầy sao và mặt trăng chiếm phần lớn bức tranh sơn dầu cỡ trung bình trên canvas này. Nó chiếm 3/4 mặt phẳng hình ảnh và được đặc trưng bởi các họa tiết xoáy mạnh dường như lướt qua bề mặt như những làn sóng, cũng có vẻ hỗn loạn, gần như kích động. Bức tranh được bao quanh bởi các vòng tròn đồng tâm có ánh sáng trắng, vàng rạng rỡ và có nhiều quả cầu phát sáng, bao gồm mặt trăng lưỡi liềm ở ngoài cùng bên phải và sao Kim, ngôi sao buổi sớm, ở bên trái của trung tâm.
“Con chim ác là” của Claude Monet (1869)
Bức tranh “Chim ác là” mô tả một con chim ác là đen đơn độc đậu trên cánh cổng được làm từ hàng rào cọc keo khi những tia nắng chạm vào tuyết mới rơi, tạo ra những bóng xanh lam. Một trong những cách sử dụng bóng màu sớm nhất của Monet, sau này được liên kết với phong trào Ấn tượng, có thể được nhìn thấy trong bức tranh này.
“Giữa dãy núi Sierra Nevada” của Albert Bierstadt (1868)
Bức tranh có những ngọn núi hiểm trở ở bên trái và bầu trời rực rỡ với những tia nắng mặt trời xuyên qua những đám mây ở hậu cảnh. Bên phải bức tranh là một hồ nước yên bình với đàn hươu và chim nước ở rìa núi. Nếu để ý, bạn có thể phát hiện một con cá hồi ở vùng nước bên trái, dưới bóng một tảng đá.
“Đêm đầy sao trên sông Rhone” của Vincent Willem Van Gogh (1888)
Van Gogh vẽ “Đêm đầy sao trên sông Rhone”, chỉ cách Ngôi nhà Vàng trên Quảng trường Lamartine, nơi ông cư trú một đoạn ngắn. Một số tác phẩm nổi tiếng hơn của ông, đặc biệt là “Đêm đầy sao”, bức tranh nổi tiếng nhất của Van Gogh về các ngôi sao đêm, được lấy cảm hứng từ bầu trời đêm và hiệu ứng ánh sáng.
“Hoa loa kèn nước” của Claude Monet (1906)
Claude Monet đã hoàn toàn từ bỏ đường chân trời vào thời điểm ông vẽ “Hoa loa kèn nước”. Người nghệ sĩ nhìn xuống, chỉ tập trung vào mặt ao với cụm thảm thực vật nổi trong sự phản chiếu của bầu trời và cây cối, trong tác phẩm mơ hồ về mặt không gian này.
“Nữ hoàng Sheba lên đường” của Claude Lorrain (1648)
Chiều rộng xấp xỉ hai mét và chiều cao một mét rưỡi của bức tranh đã giúp Claude Lorrain có nhiều không gian để phát triển chủ đề mà ông đã chọn. Ông tránh vẽ quá chi tiết trên canvas và để bầu trời chiếm một nửa không gian.
“Quang cảnh Haarlem với những cánh đồng tẩy trắng” của Jacob Van Ruisdael (1670)
Van Ruisdael nắm bắt được bản chất của phong cảnh Hà Lan trong bức tranh này. Chúng ta có thể ngắm nhìn vùng đồng bằng bằng phẳng về phía thành phố Haarlem xa xôi từ một cồn cát cao. Bầu trời rộng lớn phía trên thành phố với những đám mây bay qua. Trong bức tranh của mình, Van Ruisdael mô tả mặt trời khi nó di chuyển từ vùng sáng này sang vùng sáng khác. Từ những cánh đồng trải vải lanh để tẩy trắng cho đến nhà thờ Saint Bavo xa xa, ông đưa tầm mắt chúng ta đi sâu vào bức tranh dọc theo những mảng nắng.
“Những người thợ săn trong tuyết” của Pieter Bruegel the Elder (1565)
Một ngày êm đềm, lạnh lẽo với bầu trời u ám là những gì người ta thấy được khi ngắm bức tranh. Cây cối trơ trụi, màu sắc dịu nhẹ với trắng và xám, còn có khói gỗ thoang thoảng. Ngọn lửa bên ngoài được một số người lớn, đứa trẻ và một quán trọ sử dụng để chuẩn bị đồ ăn. Các thung lũng phẳng với những đỉnh núi hiểm trở có thể nhìn thấy ở phía đối diện đã tạo nên cảnh quan của bức tranh.
“Kẻ lang thang trên biển sương mù” của Caspar David Friedrich (1817)
Trong tranh, một người đàn ông cao lớn đang đứng trên một mỏm đá quay lưng về phía người xem. Ông đang cầm một chiếc gậy chống bằng tay phải và mặc một chiếc áo khoác ngoài màu xanh đậm. Kẻ lang thang nhìn ra khung cảnh bị bao phủ trong biển sương mù dày đặc, mái tóc bay trong gió.
Đầu xuân của Quách Hi (1072)
Bức tranh cho thấy các phương pháp sáng tạo của họa sĩ trong việc tạo ra các quan điểm khác nhau, mà ông gọi là “góc nhìn tổng thể”. “Phối cảnh nổi”, một kỹ thuật di chuyển mắt cố định của người xem và nhấn mạnh sự khác biệt giữa phong cách thể hiện không gian của Trung Quốc và phương Tây, là tên gọi khác của loại thể hiện hình ảnh này. Khi nói đến hội họa, Quách Hi thường được mệnh danh là “bậc thầy Bắc Tống”.