Mùa nước nổi ở vùng đầu nguồn biên giới An Giang, Việt Nam, thường bắt đầu từ tháng 8 đến tháng 11 hằng năm, mang đến sự thay đổi lớn trong đời sống và sinh hoạt của người dân nơi đây. Đây là thời điểm mà nước từ sông Mekong tràn về, làm ngập các cánh đồng, rừng tràm và các khu vực khác. Đối với người dân địa phương, mùa nước nổi không chỉ mang lại những khó khăn mà còn mở ra nhiều cơ hội mưu sinh.
Mùa nước nổi mang đến nguồn lợi thủy sản phong phú. Người dân nơi đây thường tổ chức đánh bắt cá, cua, ốc và các loại thủy sản khác. Họ có thể sử dụng các loại lưới, trở thành ngư dân trong suốt mùa nước.
Người dân đánh bắt thủy sản trên cánh đồng ngập lũ thuộc xã Vĩnh Hội Đông, huyện An Phú, tỉnh An Giang. Ảnh: Công Mạo/TTXVN.
Mặc dù nước nổi gây khó khăn cho việc trồng lúa truyền thống, nhưng nhiều nông dân đã chuyển sang trồng các loại cây ngắn ngày hoặc cây ăn trái, tận dụng nguồn nước để tăng thu nhập. Nhiều hộ gia đình chuyển sang nuôi cá lồng, cá bè, tận dụng mực nước để tạo môi trường sống cho các loại cá như cá tra, cá basa, hay các loại cá nước ngọt khác.
Với cảnh quan hùng vĩ và độc đáo trong mùa nước nổi, một số người dân đã phát triển các dịch vụ du lịch sinh thái. Họ tổ chức tour tham quan rừng tràm, chợ nổi, giúp du khách trải nghiệm văn hóa địa phương. Người dân cũng trở thành những người vận tải trên sông. Họ sử dụng thuyền để vận chuyển hàng hóa, nông sản, và du khách, tạo ra thu nhập ổn định cho gia đình.
Gần giữa tháng 8 (tháng 7 âm lịch), nước lũ đã bắt đầu mấp mẻ “nhảy khởi bờ”, tràn lên những cánh đồng lúa vừa thu hoạch xong ở khu vực ngoài đê bao của vùng biên giới huyện An Phú, tỉnh An Giang – nơi đón những con nước đầu tiên từ dòng sông Mekong đổ về sông Hậu. Nước ngập cánh đồng mang theo nhiều tôm, cá vào trú ẩn sinh sôi nên bà con nông dân tranh thủ ra đồng giăng câu, giăng lưới, đặt lờ, đặt lợp, đặt dớn… để có thêm thu nhập cho gia đình lúc nông nhàn.
Thời điểm này, để rửa đất, mang phù sa vào ruộng sau khi thu hoạch vụ lúa Hè Thu, nhiều cánh đồng ở huyện An Phú, Châu Phú, Thoại Sơn, Phú Tân, thị xã Tịnh Biên và thị xã Tân Châu đã được người dân mở cống, cho nước vào ngập đồng ruộng. Đây cũng là lúc người nông dân cho đồng ruộng “nghỉ ngơi,” đến cuối tháng 10 âm lịch, nước rút đi để lại lớp phù sa màu mỡ, cỏ dại bị tiêu diệt, giúp giảm tiền phân bón, thuốc phun xịt cỏ… cho vụ mùa sau.
Gần đó, anh Phạm Văn Hận sống bằng nghề đặt lợp chia sẻ, một ngày đặt lợp có khi bắt được từ 5 đến 10 kg cá linh và các loài cá khác. “Cá linh mùa này to hơn ngón tay út rồi, giá từ 20.000 đồng/kg trở lên, ngày nào may mắn bắt được vài chục kg cá linh là kiếm được gần cả triệu đồng,” anh Hận cười vui vẻ.
Ngược sang những cánh đồng phía bờ Đông sông Hậu, thuộc phường Nhơn Hưng (thị xã Tịnh Biên) Vĩnh Tế (thành phố Châu Đốc) – một trong những “rốn cá” của vùng Tứ giác Long Xuyên, giữ biển nước mênh mông, người dân đang hối hả giăng câu, kéo lưới,.. đánh bắt cá tự nhiên. Anh Phạm Văn Quân (phường Nhơn Hưng, thị xã Tịnh Biên) cho biết, nhà làm lúa, nhưng vào mùa lũ anh làm thêm nghề kéo vó bắt cá trên đồng. Tuy nhiên, năm nay nước thấp không đặt vó được, nên anh chuyển qua kéo lưới.
Để giúp người dân xây dựng các mô hình đảm bảo sinh kế bền vững mùa lũ cho người dân, ứng phó biến đổi khí hậu, Hội Liên hiệp Phụ nữ xã Khánh Hòa (huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) đã vận động hội viên, phụ nữ thành lập mô hình “Tổ phụ nữ trồng bông điên điển” với 25 thành viên.
Mùa nước nổi ở đầu nguồn biên giới An Giang không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên mà còn là phần quan trọng trong cuộc sống của người dân nơi đây. Họ đã học được cách thích ứng và tìm ra những cơ hội từ dòng nước, từ đó phát triển kinh tế và duy trì văn hóa đặc sắc nơi vùng đất này./.
Kim Oanh