Powered by Techcity

Mùa gió ấm






Minh họa: Phan Nhân
Minh họa: Phan Nhân

Đoạn đường chưa đầy 5 km từ cơ quan về nhà trở nên dài hơn bởi những cơn gió thổi ngược. Hơi lạnh luồn sục qua từng lượt vải, chiếc áo khoác mỏng khiến chị run lên. Mùa đông chấp chới sang với cái gió heo may se sẽ, gieo vào tâm can chị cảm giác xao xuyến, rất đỗi rộn ràng. Từ ngày cha mẹ không kịp dong thuyền về tránh bão và ra đi không một lời trăng trối, chị bỗng thích đi biển trong những chiều căm căm gió. Cảm giác ngồi co ro trước sóng và thả trôi phiền muộn, đối với chị là một thú vui.

…Nhưng sáu năm rồi, chị không còn đi biển nữa. Chị và Dương đã rời xa xóm Quảng, xa miền biển đến với nơi nửa đồng nửa núi này. Chị trốn chạy tiếng đời “không chồng mà chửa”, Dương cũng chạy theo chị, dang vòng tay vững chãi, mạnh mẽ và bao dung để giữ chân chị khỏi ngã lụi. Nó đã phải từ bỏ ước mơ vào đại học để làm người đàn ông “đặc biệt” của riêng chị.

Đèn đường bật sáng, khu chợ đêm đã bắt đầu nhộn nhịp. Chị ghé qua, tìm mua một vài chiếc áo mới cho con và Dương. Mường tượng cảnh con trai bé nhỏ vận đồ và lại tuôn một tràng câu hỏi tò mò, chị thấy lòng dạ xốn xang. Chỉ cần ôm con vào lòng, bao mệt nhọc đua tranh sẽ bay biến khỏi chị. Nghĩ đến con, kỷ niệm một thuở lại ùa về…

***

Chị không đẹp nhưng được trời phú cho giọng hát ngọt ngào, khuôn miệng với chiếc răng khểnh duyên dáng. Ngày vào trường đại học xa nhà cả nghìn cây số, bất ngờ nghe giọng nói miền Trung quen thuộc khi anh tự tin ứng cử chức lớp trưởng, chị vui mừng mà rớt nước mắt. Vui sướng bởi giữa nơi đất lạ tìm được đồng hương, trái tim bỗng hân hoan như nhảy múa. Còn anh thì bảo, chính giọng hát ngọt ngào của chị trong buổi giao lưu họp lớp đã chinh phục anh. Anh đã bỏ dở ngành học cha mẹ kỳ vọng và định hướng ở một trường đại học danh tiếng sau 2 năm gắn bó, bởi chẳng tìm thấy chút hứng thú nào với nó. Và anh đến đây, nghe theo sự mách bảo từ trái tim để theo đuổi đam mê của mình. Anh đùm bọc chị như một đứa em gái, một người bạn yếu đuối và như một… “tình nhân”.

Chị tự nghĩ mình là tình nhân, chứ thực ra chưa bao giờ anh nói yêu chị. Đơn giản là, chỉ cần anh không vắng mặt mỗi khi chị cần một bờ vai, luôn trao đến chị nụ cười ấm áp hay một cái nắm tay và nói rằng “có anh ở đây”, thế là đủ cho yêu thương cháy bùng trong chị. Chị yêu anh, không cần ở anh sự đáp trả, không cần anh hứa, chỉ biết trái tim có lý lẽ riêng, tình yêu dành cho anh không có điều kiện nào. Suốt bốn năm, mỗi khi gió lạnh mùa Giáng sinh se sắt tràn về, anh thường đạp xe chở chị đến nhà thờ mỗi tối cuối tuần. Chị đã trở thành “con chiên” ngoại đạo mà ngoan đạo. Từ khi nào, yêu anh, chị yêu cả những khúc thánh ca, yêu những sáng Chủ nhật đến nhà thờ hành lễ xá tội. Để không lở dở việc học vì thiếu thốn, chị tranh thủ làm thêm quán ăn buổi tối, nhận phát tờ rơi giữa trưa, dạy thêm vào ngày nghỉ… Những đêm muộn đưa chị về ký túc, anh lại nắm tay chị cùng một lời thỉnh cầu rất khẽ: “Cầu chúa ban phước lành cho em”.

Anh say. Đó là tiệc chia tay sau buổi lễ nhận bằng tốt nghiệp. Đèo anh về, chị tính pha cho anh ly nước chanh nóng rã rượu nhưng anh kéo chị lại gần, ghì ôm thật chặt. Chị đã yếu lòng trong cái xiết ôm ấy, chỉ có niềm tin rực sáng trong tim, chị tin rằng anh yêu chị, yêu nhiều là đằng khác. Anh không nói vì thâm tâm còn rối bời chuyện tương lai. Gia đình không ủng hộ anh đi bước đường này, nên anh chỉ có thể một mình nỗ lực. Còn nhiều việc anh phải làm, đừng nên trách cứ. Chị và anh đã thuộc về nhau, dù biết đó là phút yếu lòng nhưng chị không hối tiếc. Yêu anh bốn năm trong im lặng, đó là những phút giây chị muốn sống thật với bản năng của trái tim mình. Ai cũng bảo chị khờ khạo, chị còn trẻ quá. Nhưng với chị, đứa con và tình yêu của anh đã là quá đủ cho hạnh phúc. Nhiều người bảo chị điên. Ừ, chị lý giải rằng tuổi trẻ thì phải điên. Và chị rời xa anh cho đến tận bây giờ.

***

Vừa mở cổng, chị đã nghe tiếng bé Bin cười sặc, tiếng cười trong trẻo trên đôi môi mỏng đỏ tựa cánh đào của con khiến đầu óc chị trở nên nhẹ nhõm. Dương  giúp chị dắt xe vào nhà, lời lẽ vừa như thương vừa như trách:

– Chị làm việc vừa thôi, biết là lo cuộc sống nhưng cũng phải biết thương mình chứ?

– Mới gần 7 giờ tối thôi mà.

– Mai em lại tăng ca đấy, không đón Bin được đâu.

 

Nói rồi Dương quay sang Bin tinh nghịch:

– Mai này con chớ có làm nghề viết lách như mẹ Hoài, học giỏi làm nhà ngoại giao cho cậu là hay nhất.

Chị cười vang như để giấu che giọt nước chực rơi nơi khóe mắt, chị ôm đầu con, hôn lên trán, lên tai, cắn đôi má mềm rồi nựng:

– Mai mẹ sẽ đón Bin sớm, rồi mình đi ăn pizza nhé?

Bin cười toe, líu lo:

– Con ăn cả bánh rán của bà Sư trước cổng trường nữa cơ.

– Được rồi, để mẹ Hoài đi tắm còn ăn cơm, nhanh kẻo Bin lại ngủ mất đấy – Dương sốt sắng giục.

Bữa ăn luôn chỉ gói gọn trong ba mươi phút, sau đó Dương dỗ Bin ngủ, chị tranh thủ dọn dẹp. Hôm nay, chị thấy Dương có vẻ gì đó nóng ruột, cứ đi ra đi vào. Đợi chị làm xong, cậu nói trịnh trọng:

– Chị, Chủ nhật này em đưa bạn gái về ra mắt nhé?

– Thật à? Ừ, được chứ, tốt quá rồi.

– Vậy còn chị? Em có gia đình mới, một mình chị phải tính sao?

– Chả nhẽ thiếu cậu chị không thể sống à? Nếu chị yếu đuối thế thì đã không có bé Bin rồi.

– Chị không tính tìm hạnh phúc cho riêng mình nữa sao? Sẽ nói sao với Bin về cha nó, lớn lên nó có quyền được biết?

Chị ngồi lặng. Điều này không phải chị không tính đến, chỉ là bởi tất bật mưu sinh mà nhiều khi chị quên đi ý niệm về thời gian. Sẽ nói với con thế nào? Những lý do cũ rích, rằng mẹ một mình sinh ra Bin, Bin chui ra đằng nách à? Thằng bé thông minh lắm, nó sẽ chẳng tin chị. Hay là nói bố đã “đi xa” từ lâu rồi… Không. Sao chị có thể. Là chị tự nguyện, muốn giữ con cho riêng mình và không mong anh tìm ra, anh đâu có tội tình gì.

– Chiều nay khi đến lớp đón Bin, em đã gặp… anh Quang – Dương ngập ngừng.

– Ai… ai cơ? – Chị hoảng hốt.

– Anh ấy đã cố tình đợi, vì nghĩ chị sẽ đón Bin.

– Sao có chuyện đó được, sao có thể…

– Chị có nhớ chuyến công tác trong Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh không? Người chính trị viên làm việc với chị hôm đó là bạn thân học chung trường phổ thông huyện với anh Quang đấy. Đúng là quả đất tròn phải không chị?

– Quang, anh ấy…, anh ấy thế nào?

– Nghe nói anh đang làm quản lý một công ty truyền thông trong Nam. Anh ấy muốn được gặp chị. Không duyên không nợ thì là người làng với nhau…, chị nhỉ?

Từ ngày có Bin, chị rèn cho mình khả năng làm việc nhanh chóng. Ngày nào đi cơ sở về cũng tranh thủ làm rốt ráo bài vở. Hôm nào mệt thì chị đi ngủ sớm rồi dậy vào nửa đêm, cứ thế thức cho đến sáng. Đã sáu năm trôi qua như thế, nhiều khi chị tưởng mình sẽ chết vì kiệt sức, vì mưu sinh. Nhưng vì nhiều lẽ, chị không cho phép mình ngã quỵ. Ngồi trước màn hình máy tính, những con chữ cứ nhảy múa trong đầu, ruột gan chị rối bời. Gặp hay không gặp. Sẽ thế nào nếu Quang biết về Bin. Nhỡ đâu anh đã có mái ấm, đàn ông ai mà có thể ở không vậy ngần ấy năm cơ chứ. Mà dẫu anh có ở không, thì cũng thiếu gì phụ nữ muốn chinh phục. Xưa giờ anh hùng mấy ai qua nổi ải mỹ nhân. Vả lại, chuyện giữa anh và chị cũng đã qua lâu rồi. Chị bỗng nhớ đến một clip xem trên youtube sáng nay, có một câu mà chị rất thích, câu dặn dò của bà mẹ với con gái: “Mỗi người sinh ra đều có quyền được hưởng hạnh phúc, con đừng ích kỷ tước bỏ hạnh phúc của người khác cho riêng mình”. Quang có lẽ đã bình yên rồi, và chị sẽ không làm gì để mọi thứ xáo trộn cả. Bấy lâu nay không có anh, chị và con vẫn sống rất tốt. Tất cả đã qua rồi, đừng khơi lại nữa.

***

Vừa đến trước cổng cơ quan, bác bảo vệ đã hể hả mang cho chị một bó hoa, 28 bông hoa hồng trắng, ở giữa là một bông hồng màu đỏ. Ý nghĩa của bó hoa là sự duy nhất, nguyên vẹn, tinh khôi… Bất giác chị giật mình, đưa mắt kiếm tìm. Không lẽ…

Điện thoại chị đổ chuông, một số máy lạ.

– Anh đến bên em bây giờ, được không?

Chưa hết ngỡ ngàng, giọng nói ấm áp và quen thuộc ấy lại vang lên:

– Hoài đừng ngạc nhiên, hôm nay là sinh nhật em đấy, nhớ không?

Mãi chị mới cất tiếng:

– Anh ra Bắc lâu chưa?

– Nếu em nói lời từ biệt trước khi đi, có lẽ anh đã có thể quên. Nhưng em không nói. Em ác lắm, biết không?

–  Em mong là anh đã yên ổn…

– Anh không bình yên như em tưởng. 6 năm qua, chưa ai có thể thay thế em, đó là sự thật. Con trai chúng ta, nó giống tạc anh hồi bé!

Chị ghì chặt bó hoa vào ngực khóc nức nở, đã quá lâu chị lại mới cảm nhận niềm hạnh phúc ngập tràn và òa vỡ trong tim mình như lúc này.

Mùa gió này, chị sẽ lại ra biển. Nhưng chị biết mình không đi một mình. Co ro trước sóng không phải để thả trôi phiền muộn nữa, chị sẽ nghe sóng hát…





Nguồn: http://baolamdong.vn/van-hoa-nghe-thuat/202501/mua-gio-am-5f5145a/

Cùng chủ đề

Công ty Nhôm Lâm Đồng phát động thi đua 90 ngày đêm sản xuất alumin

(LĐ online) - Ngày 4/1, tại Nhà máy Alumin Tân Rai, Công ty TNHH Một thành viên Nhôm Lâm Đồng – TKV đã tổ chức Lễ phát động thi đua 90 ngày đêm sản xuất alumin trong quý I năm 2025. Các đại biểu dự Lễ phát động 90 ngày đêm thi đua sản xuất alumin của Công ty Nhôm Lâm Đồng Dự Lễ phát động có ông Bùi Tiến Hải - Trưởng ban Khoáng sản- Hóa chất, Tập đoàn Công nghiệp...

Giữ vững và tăng cường bản chất giai cấp công nhân của Đảng trong điều kiện đất nước sẽ vững vàng tiến vào kỷ...

(LĐ online) - Bản chất giai cấp công nhân của một chính đảng được xác định là Đảng lấy chủ nghĩa xã hội khoa học làm kim chỉ nam cho mọi hoạt động của mình; Đảng xây dựng tổ chức, sinh hoạt và hoạt động theo nguyên tắc tập trung dân chủ; mục tiêu của Đảng là xây dựng chủ nghĩa xã hội tiến lên chủ nghĩa cộng sản.  Đảng cộng sản là một chính đảng độc lập, mang bản...

Bảo Lộc: Bế giảng, trao bằng tốt nghiệp lớp Sơ cấp lý luận chính trị cho 117 học viên

(LĐ online) - Chiều 3/1, Trung tâm Chính trị TP Bảo Lộc đã tổ chức Lễ bế giảng Lớp Sơ cấp lý luận chính trị khóa 1, năm 2025 và trao Bằng tốt nghiệp cho các học viên. Ban tổ chức lớp học trao Bằng tốt nghiệp Sơ cấp lý luận chính trị cho các học viên Lớp Sơ cấp lý luận chính trị khóa 1, năm 2025 được tổ chức từ ngày 10/12/2024 đến ngày 3/1/2025, với số lượng 117...

Hoa mua nhuộm tím nông trường chè

(LĐ online) - Hàng trăm cây hoa mua tím đang nở rộ tại nông trường chè Olong ở Thôn 7 (xã Lộc Quảng, huyện Bảo Lâm) thu hút nhiều du khách tìm đến tham quan và ghi lại những hình ảnh đẹp ấn tượng. Hàng trăm cây hoa mua tím đang nở rộ tại nông trường chè Tằng Vĩnh An    Khoảng 1 tuần qua, hàng trăm cây hoa mua tím tại nông trường chè của Công ty TNHH Trà Olong Tằng Vĩnh An (Thôn 7, xã Lộc Quảng, huyện...

Ngành thuế tăng tốc, bứt phá trong năm 2025

(LĐ online) - Ngày 3/1, Cục Thuế tỉnh Lâm Đồng đã tổ chức tổng kết công tác thuế năm 2024, triển khai nhiệm vụ công tác năm 2025. Dự và chỉ đạo hội nghị có các đồng chí: Phạm Thị Phúc - Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh; Trần Hồng Thái - Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh; Đa Cát Vinh - Phó Chủ tịch HĐND tỉnh; lãnh đạo một số sở, ban, ngành,...

Cùng tác giả

Công ty Nhôm Lâm Đồng phát động thi đua 90 ngày đêm sản xuất alumin

(LĐ online) - Ngày 4/1, tại Nhà máy Alumin Tân Rai, Công ty TNHH Một thành viên Nhôm Lâm Đồng – TKV đã tổ chức Lễ phát động thi đua 90 ngày đêm sản xuất alumin trong quý I năm 2025. Các đại biểu dự Lễ phát động 90 ngày đêm thi đua sản xuất alumin của Công ty Nhôm Lâm Đồng Dự Lễ phát động có ông Bùi Tiến Hải - Trưởng ban Khoáng sản- Hóa chất, Tập đoàn Công nghiệp...

Dự báo giá cà phê trong nước ngày mai 5/1/2025 ổn định

Giá cà phê thế giới giảm sâu Cập nhật giá cà phê thế giới lúc 15 giờ 00 phút ngày 4/1/2025, giá cà phê Robusta trên sàn London có phiên giảm giá rất sâu chỉ sau một ngày tăng giá cực sốc, mức giảm từ 75 – 88 USD/tấn, dao động 4727 – 4968 USD/tấn. Cụ thể, kỳ hạn giao hàng tháng 3/2025 là 4968 USD/tấn (giảm 88 USD/tấn); kỳ hạn giao hàng tháng 5/2025 là 4897 USD/tấn (giảm 80...

Giữ vững và tăng cường bản chất giai cấp công nhân của Đảng trong điều kiện đất nước sẽ vững vàng tiến vào kỷ...

(LĐ online) - Bản chất giai cấp công nhân của một chính đảng được xác định là Đảng lấy chủ nghĩa xã hội khoa học làm kim chỉ nam cho mọi hoạt động của mình; Đảng xây dựng tổ chức, sinh hoạt và hoạt động theo nguyên tắc tập trung dân chủ; mục tiêu của Đảng là xây dựng chủ nghĩa xã hội tiến lên chủ nghĩa cộng sản.  Đảng cộng sản là một chính đảng độc lập, mang bản...

Năm 2024, xuất khẩu sản phẩm chăn nuôi đạt hơn 533 triệu USD

Nhiều chỉ tiêu về đích trước ‘hẹn’ Theo báo cáo của Cục Chăn nuôi (Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn), tính đến hết năm 2024, ngành chăn nuôi đã có nhiều chỉ tiêu đạt và vượt so với chỉ tiêu định hướng đến năm 2025 (theo Chiến lược phát triển chăn nuôi giai đoạn 2021 – 2030, tầm nhìn 2045). Công ty Hải Yến Nha Trang xuất khẩu lô hàng tổ yến sào chất lượng cao sang Trung Quốc....

Các làng hoa cao cấp ở Lâm Đồng tất bật vụ Tết

04/01/2025 | 07:00 TPO – Còn gần một tháng nữa đến Tết Nguyên đán Ất Tỵ, người trồng hoa lan ở Lâm Đồng đang tất bật bước vào vụ mùa để kịp thời cung ứng cho thị trường. Lúc này, các vườn hoa đang khoe sắc rực rỡ, sẵn sàng đón chào Tết. Các...

Cùng chuyên mục

Thành công Festival Hoa Đà Lạt lần thứ X – năm 2024 là món quà văn hoá tinh thần chào năm mới 2025

(LĐ online) - Festival hoa Đà Lạt lần thứ X - năm 2024 với chủ đề “Hoa Đà Lạt- Bản giao hưởng sắc màu”, có 10 chương trình chính và 45 chương trình hưởng ứng; không gian hoạt động không chỉ tập trung ở thành phố Đà Lạt mà còn  diễn ra rộng khắp toàn tỉnh. Thời gian tổ chức kéo dài; Lễ khai mạc được tiến hành vào lúc 20h ngày 5/12/2024 và Lễ bế mạc diễn ra vào lúc...

Làng trong ký ức

1. Tôi về tìm lại bóng mình Một thời chân đất đá banh đồng làng Quần đùi xẻ dọc vá ngang Tung chân móc bóng… giòn tan trận cười. 2. Tuổi thơ là tuổi thơ ơi! Một thời chín ngượng… qua rồi tìm đâu? Ao làng nghịch tắm lưng trâu Bùn non... bón nỗi nhớ nào lên xanh. 3. Leo rào hái trộm ổi xanh Đòn roi ký ức… chưa lành vết thương Giữa trưa gom gió đầy vườn Bờ tre ru khúc vô thường… võng tre. 4. Tôi về nghịch nhốt tiếng ve Giấu vào lưu bút gọi hè râm ran… Bao năm… “lên chức” trai làng! Triền sông diều giấy lập đàn vi...

Niềm tin và hy vọng

Năm 2024 đã đi qua. Thời gian như một dòng sông chảy không ngừng, dù đôi khi chúng ta cảm nhận thời gian như lắng đọng, đứng yên, thì cuối cùng nó vẫn lặng lẽ trôi. Năm mới đến, mỗi người đều có cách để nhìn lại chặng đường đã qua và chuẩn bị cho những hành trình sắp tới. Năm cũ đã khép lại, nhưng dấu ấn của nó vẫn in đậm trong tâm trí của mỗi người. Một...

Nhà văn Trần Văn Tuấn: Không ngại viết những mảng đề tài mới mẻ

Nhà văn Trần Văn Tuấn vừa ra mắt tiểu thuyết Trương Chi (Nhà xuất bản Quân đội Nhân dân), một tác phẩm ông ấp ủ viết từ lâu. Ở tuổi ngoài 70, nhà văn của Rừng thiêng nước trong (tác phẩm đạt nhiều giải thưởng danh giá) vẫn đều đặn sáng tác và không ngại viết những mảng đề tài mới mẻ, khác biệt với sở trường của mình. Nhà văn Trần Văn Tuấn • Được biết, Trương Chi - tác...

Bảo Lộc: Tổ chức Chương trình nghệ thuật chào đón năm mới 2025

(LĐ online) - Đêm 31/12/2024, tại Công viên đường 28 tháng 3 TP Bảo Lộc đã diễn ra Chương trình nghệ thuật cùng đếm ngược (Countdown) đón năm mới 2025. Một tiết mục văn nghệ tại Chương trình Các đồng chí: Tôn Thiện Đồng - Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Bảo Lộc; Nghiêm Xuân Đức – Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch HĐND thành phố; Ngô Văn Ninh – Phó Bí thư Thành ủy,...

Sôi động Chương trình nghệ thuật “Hương sắc Bảo Lâm”

(LĐ online) - Đêm 31/12/2024, khoảng 10 ngàn người dân, du khách tập trung về sân vận động Trung tâm Văn hóa - Thông tin và Thể thao huyện Bảo Lâm dự Chương trình nghệ thuật “Hương sắc Bảo Lâm” nhân kỷ niệm 30 năm thành lập huyện và chào đón năm mới 2025. Sân vận động huyện Bảo Lâm chật kín người dân và du khách trong đêm nghệ thuật "Hương sắc Bảo Lâm" Tham dự Chương trình nghệ thuật có các...

Hàng vạn người dân và du khách xem biểu diễn nghệ thuật, countdown đón chào năm mới

(LĐ online) - Đêm 31/12, ngay sau phần lễ bế mạc Festival hoa Đà Lạt lần thứ X - năm 2024, hàng vạn người dân và du khách tiếp tục hoà mình vào không khí sôi động của chương trình văn hoá - nghệ thuật Chào xuân và countdown chào năm mới 2025 tại Quảng trường Lâm Viên, TP Đà Lạt. Hàng vạn người dân và du khách đã cùng nhau hòa mình vào những giai điệu âm nhạc sôi động Các...

Nghĩ gì…

Ta nghĩ gì đầu năm mới? Nghĩ về quê mẹ xa xăm Nghĩ về tuổi thơ gió bụi Cõi người một thoáng trăm năm Ta nghĩ gì đầu năm mới? Nghĩ tới những ngày sẽ qua Nghĩ tới lâu đài ta dựng Sao cho yên ấm thuận hòa Ta nghĩ gì đầu năm mới? Nghĩ sao viết được chữ gì Nghĩ sao cho thành tác phẩm Để đời một cái chi chi Ta nghĩ gì đầu năm mới? Nghĩ đến những điều lớn lao Nghĩ đến Nhân dân, thiên hạ Một bầu nhiệt huyết...

Lời cây cổ thụ

Chạm trời không nghĩ mình cao dám đâu sánh với chòm sao cách vời lặng buông chấm nhỏ xanh rơi là khi lá rụng về nơi vô cùng Trải bao gió giật gió rung gió từ tiền sử gió cùng tuổi cây ngàn năm dáng đứng thẳng ngay mặc cho thế sự vần xoay nổi chìm Suốt đời cổ thụ lặng im mặt trời trên núi vẫn tìm xuống chơi cao xanh làm bạn biển khơi chỉ mong một chút cho đời bóng râm Lắng trong mạch sống âm thầm đất nuôi...

Xuân mới

Cây lá rù rì xuân thầm thì nói gì với gió?... để không gian biêng biếc đến khôn cùng Nắng trải lụa vàng trên mái phố bước chân lữ thứ ngập ngừng Mai anh đào rưng rưng những nụ hoa đầu mùa chấp chới đàn bướm trắng lượn lờ như thể trêu ngươi! Phố núi chiều Ba mươi chộn rộn bán mua… Cô sơn nữ gùi hoa xuống chợ đôi chân trần còn lấm bụi đường nụ cười tỏa nắng Mùa xuân như đứng lặng nơi này!... (function(d, s, id) { var js, fjs = d.getElementsByTagName(s); if...

Tin nổi bật

Tin mới nhất