Cá tươi rói vừa mang ra từ khoang tàu cập bến Mỹ Á, xã Phổ Quang (TX.Đức Phổ, Quảng Ngãi) giữa chiều phai nắng. Chợ quê ảm đạm bởi “bóng ma Covid” lởn vởn trong tâm trí bao người. Vậy nên chị hàng cá nay phải bán rong trên đường làng, mang hương vị biển vào bữa cơm gia đình nơi xóm nhỏ bên núi đồi.
Tôi vừa bước xuống bếp thì vợ dùng lời ngon ngọt sai bảo chẳng nỡ chối từ: “Anh làm siêng giúp ít rau quả để em kho với cá ngừ nghen!”. Tôi dạo ra vườn nhổ ít hành lá và rau ngò rồi mang vào cắt bỏ gốc, rửa sạch cùng cà chua chín mua sẵn. Dùng dao gọt vỏ và mắt thơm vừa mang ra từ tủ lạnh, chẻ làm tư rồi cắt bỏ cùi. Rửa thơm sơ qua nước rồi cắt lát mỏng, cà chua chín mọng xắt múi cau. Vợ bỏ mang và ruột cá rồi rửa sạch, xắt lát.
Sau đó, đun sôi nước trên bếp lửa bập bùng cháy đỏ rồi cho cá vào nồi cùng ít muối hạt. Tiếp đến, thêm vài lát ớt xắt mỏng và dăm củ hành tím chẻ đôi để xua mùi tanh tao vốn có của cá. Dùng vá vớt bỏ bọt dập dềnh trên bề mặt nồi nước cá kho đang sôi sùng sục. Lát sau, cho cà chua cùng thơm vào nồi, nêm gia vị muối hầm, đường… Chừng vài phút, nhấc nồi xuống khỏi bếp và cho rau ngò cùng hành lá cắt ngắn, rắc ít tiêu lên trên là đã có món kho ngọt lành.
Vợ nhỏ nhẹ bảo: “Sáng mai cu út sang nhà bà Ba mua ký bún ăn với cá hâm nóng nghen con. Ngon lắm!”. Gương mặt cu cậu rạng ngời trong chiều muộn, nỗi âu lo ngày dịch giã bỗng nhiên vơi đi ít nhiều.