Ngoài phá lấu heo quen thuộc, phá lấu vịt nước dừa cũng là một phiên bản biến tấu độc đáo thực khách nên thử một lần tại TPHCM.
Phá lấu là món ăn có nguồn gốc từ Trung Quốc, du nhập vào Việt Nam và rất được ưa chuộng ở các tỉnh miền Nam, đặc biệt là TPHCM. Tuy có nhiều phiên bản biến tấu, đa phần phá lấu có lưỡi, tai, ruột hay bao tử heo. Ngoài phá lấy heo, không nhiều du khách biết đến món phá lấu vịt thơm ngon không kém.
Phá lấu vịt được nấu từ tất cả các bộ phận của con vịt chứ không chỉ riêng bộ lòng mề. Thịt vịt phải được vặt lông sạch sẽ, chà cùng chanh, muối để khử mùi hôi. Đây được xem là bước vô cùng quan trọng để có món phá lấu ngon.
Nước phá lấu chủ yếu nấu từ nước dừa để lấy vị ngọt, kèm theo nhiều gia vị khác cho dậy mùi như quế, hồi, bát giác hồi hương, ngũ vị hương… Đặc biệt, phá lấu vịt thường sẽ cay hơn phá lấu heo vì có nhiều riềng, gừng, ớt, tỏi.
Sau khi nấu chín tới, thịt vịt được vớt ra và chặt thành từng phần riêng. Thực khách yêu cầu phần nào quán sẽ lấy phần đó.
Hương vị của phá lấu vịt đưa miệng không kém phá lấu heo. Miếng da vịt hầm trong thời gian dài đẫm vị ngọt thanh từ nước dừa. Thịt vịt chắc nhưng đủ mềm.
Cổ cánh, bộ lòng và huyết là những phần thường được bán chạy nhất. Thực khách cũng có thể tận dụng phần nước phá lấu để chấm bánh mì, chan cùng bún hoặc mì tôm ăn cũng rất ngon miệng.
Địa chỉ nổi tiếng nhất bán phá lấu tại TPHCM phải kể tới phá lấu vịt anh Tài (đường Bùi Minh Trực, quận 8). Phá lấu tại đây có giá rẻ, tùy vào từng bộ phận của con vịt như đùi có giá 60.000 đồng, phần xương ức giá 10.000 đồng, đầu cổ giá 15.000 đồng.
Ngoài ra còn một địa chỉ khác là phá lấu vịt nước dừa trên đường Nguyễn Văn Thương (Quận Bình Thạnh). Quán này đem công thức, gia vị Thái Lan về gia giảm cho phù hợp với khẩu vị thực khách Việt. Thay vì dùng nước thốt nốt, chủ quán nấu nước phá lấu từ trái dừa khô.
Phá lấu vịt có nước lèo vừa ngọt thanh vừa cay nhẹ vì có nhiều riềng, gừng, ớt. Ảnh: Foody
Thanh Hải
Nguồn: https://dulich.laodong.vn/am-thuc/doc-la-pha-lau-vit-nuoc-dua-nuc-tieng-sai-gon-1362012.html