Báo cáo phân tích các rào cản đối với việc tài trợ cho các dự án năng lượng gió và năng lượng mặt trời quy mô lớn ở châu Á, dựa trên dữ liệu từ hơn 170 cuộc tham vấn với các nhà phát triển, người cho vay, nhà đầu tư, hiệp hội ngành và tổ chức tài chính phát triển (DFIs) để hiểu rõ hơn về 9 khu vực địa lý châu Á, cụ thể là Indonesia, Malaysia, Thái Lan, Philippines, Việt Nam, Nhật Bản, Hàn Quốc, Bangladesh và Pakistan.
Trên cơ sở nghiên cứu, các chuyên gia nhấn mạnh sự cần thiết phải giải quyết các rào cản chính sách và quy định tại một số thị trường châu Á, nhằm khơi thông dòng tài chính khổng lồ cho các dự án năng lượng mặt trời và năng lượng gió quy mô lớn.
Theo dữ liệu của BloombergNEF, tổng đầu tư vào năng lượng tái tạo ở Châu Á Thái Bình Dương, ngoại trừ Trung Quốc, chỉ chiếm 14% tổng đầu tư vào năng lượng tái tạo toàn cầu vào năm 2022. Tại hầu hết các nước, tài chính không phải là rào cản chính, ngoại trừ một số thị trường mới nổi như Bangladesh và Pakistan, nơi thanh khoản tiền tệ nói chung và bất ổn kinh tế vĩ mô cản trở đầu tư.
Báo cáo cho thấy, các nhà đầu tư muốn đầu tư vào tài chính năng lượng tái tạo đang phải đối mặt với những trở ngại về chính sách và quy trình phê duyệt dự án. Các rào cản phi tài chính liên quan đến cấp phép, quy trình phát triển, thu hồi đất, thiếu chuỗi cung ứng địa phương và các yêu cầu về dự án địa phương có tác động dây chuyền đến rủi ro, tiến độ, chi phí và khả năng huy động vốn tổng thể của dự án. Điều này tác động đến chi phí và điều kiện tài trợ, và tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của rủi ro, thậm chí có thể hạn chế khả năng tiếp cận nguồn tài chính sẵn có.
Châu Á có tiềm năng gió và mặt trời rất lớn, theo báo cáo về lộ trình phát thải ròng bằng 0 của IEA. Các nước Đông Nam Á có tiềm năng tăng gấp 3 lần công suất năng lượng mặt trời và năng lượng gió vào năm 2030, đồng thời nguồn tài nguyên gió dồi dào ở Nhật Bản, Hàn Quốc, Việt Nam và Philippines đã thu hút sự quan tâm đáng kể đến tiềm năng phát triển điện gió ngoài khơi. Việc sử dụng các nguồn tài nguyên tái tạo ở châu Á có thể mang lại nhiều lợi ích bao gồm an ninh năng lượng, tăng trưởng kinh tế và giảm phát thải.
Hiện nay, nhiều nhà đầu tư đã dành sự quan tâm đặc biệt tới các khu vực có tiềm năng lớn về năng lượng tái tạo trong khu vực. Sắp tới, các quốc gia sẽ tham dự Hội nghị thượng đỉnh Liên Hợp Quốc về biến đổi khí hậu (COP28) để thảo luận về mục tiêu tiềm năng nhằm tăng gấp ba lần công suất lắp đặt năng lượng tái tạo vào năm 2030. Đây là cơ hội các nền kinh tế châu Á xem xét các cách tạo ra môi trường chính sách và pháp lý thuận lợi, nhằm giải phóng hàng tỷ đô la đầu tư từ các quỹ tài chính khí hậu, các nguồn đầu tư xanh và thúc đẩy tiến trình hướng tới các mục tiêu năng lượng tái tạo.